ÁP THẤP VỀ
Áp thấp về
Nhìn mưa nặng hạt, nhớ cơm dẻo - cá rô kho lá gừng
Em vắt cho anh từng vắt ươn ướt bụi mưa thêm nén chặt
Hai đứa ngấu nghiến như đã chưa từng…!
Mưa vẫn nặng hạt, cơm dẻo - cá rô kho lá gừng, xin đừng bỏ nhau
………………………
Gió đông bắc lại về.
Sợ phênh nhà trước ngõ mong manh
Mà vắng bóng người cột dằng che chở.
Đêm mưa, gió lùa “Nàng thơ” ơi xa vắng!
TA - EM - BIỂN
Ta, Em và Biển
Biển vắng Em, giận dữ, gầm gừ.
Ta vuốt ve, Biển đỏng đảnh dỗi hờn.
Ta có làm gì đâu mà Biển giận?
Chỉ muộn phiền - bất lực ta ơi!
Không giữ Em bên Biển bên mình.
Em theo với nghìn trùng cách biệt…
Biết bao giờ Em về với Biển !!!
Cùng bên Ta, Biển vỗ sóng tự tình.
GHÉT
Ghét Sài Gòn, ghét cơn mưa dai dẳng
Ghét đông người, ghét lối cũ đi qua.
Biết làm gì khi hừng đông réo gọi,
Ghét bước chân Ta quấn quít bên Người.
Cứ như thế! Ta không còn chịu đựng.
Phải về thôi dù nỗi nhớ xót xa.
Con hẻm vắng, thôi đưa tình lỡ hẹn
Vẫy tay chào một lần cuối tình ơi!
Có tiếc nuối cũng đành thôi tâm tưởng,
Ta quay về về với thuở hồng hoang.
Thôi người nhé ! xin chớ đừng bịn rịn,
Chỉ nhận lời: “Chúc thượng lộ bình an”
KHÔNG ĐỀ
Em như chim én chao bay mất - Nỗi
Còn lại mình Ta giữa biển mưa - Buồn
Nẻo về hun hút chân rịu rã - Ngẩn
Đâu phải gió Đông mà tái tê - Ngơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét