CỰU HỌC SINH KHÓA 76

Xin mời các bạn cựu học sinh K76 (1969-1976) viết bài và gửi ảnh.
Xin vui lòng gửi về e-Mail: cuuhocsinhk76@gmail.com

Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

SƠN HÒA

ĐIỆP KHÚC THỜI GIAN

Nghiêng tai nghe tiếng dòng sông
Đưa tay níu cánh gió đông chớm về
Ráng chiều lưu luyến trời quê
Sương giăng đầu núi ta về với ta
Hỏi người trông giọt mưa xa
Hỏi mình trong chuỗi nhịp gà sang canh

Nợ đời mấy khúc đường quanh
Nợ đuôi mắt liếc, nợ tình phôi pha
Mấy lần đông lại thu qua
Mấy lần ta lại hỏi ta mấy mùa

Trải bao tháng nắng ngày mưa 
Quê hương bóng Mẹ viết chưa tròn lời
Chìm trong tất tả ngược xuôi 
Đếm bao được mất bờ môi khô dần

Lãng du qua lối phù vân
Ơn ai còn đọng một lần tương tư
                                           LUU PHUC


CHO NGƯỜI ĐI
Tặng Đoàn Đức Hòa và nhóm nữ sinh K77 ghé thăm Sơn Hòa chiều đông 2014

Em về qua dốc Võng
Mưa có còn giăng giăng
Rời cà phê Tuổi Ngọc
Ta nghe lòng bâng khuâng

Em về lại phố đông
Ta ẩn mình với núi
Câu thơ đành viết vội
Gởi theo cánh mây hồng

Con cuốc gọi ngoài sông
Gió thoảng mùi hoa sữa
Ta treo tình đỉnh nhớ
Trường xưa buổi phượng hồng

Mai bước đời thong dong
Có khi nào nhớ núi
Thì quán xưa vẫn đợi
Tình xưa vẫn còn nồng
                          LUU PHUC


Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014

Trang thơ cuối mùa thu


                       

      MÂY LANG THANG

Đã lang thang mà ngỡ rong chơi
Dưới đèn khuya vọc lá cây khô
Đã yêu mây từ mái tóc em
Chưa đi hoang đủ, đã quay về:

     Một ngọn đồi đầy gió,
     Một tháp Hời rong rêu
     Dấu chân người trên cát
     Ôi tình yêu của tôi…

Đã qua sông bằng nón em nghiêng
Đã ngu ngơ thèm muốn trăng sao
Đã chia tay nhiều vẫn chưa quen
Biết hoang vu giữa chốn thị thành…

    Giờ đã đi già nửa cuộc chơi.
    Vẫn say, vẫn mộng chuyện xa vời:
    Tay leo tháp cổ, chân chờ sáng
    Nửa giọt sương mai, một nụ cười…
                            19/11/14



                                                                      Ngập ngừng...

                                           Ngập ngừng tóc xỏa ngập ngừng môi
                                  Mi dài cắt vạt nắng chiều rơi
                                  Sợi vàng dát phủ đôi vai khép
                                  Mắt nâu lúng liếng ngả nghiêng đời



           TÓC TƠ CHẺ NGỌN
    …
     Tóc tơ chẻ ngọn ơ hờ
    Thuyền quyên đứng đợi bến bờ tịch liêu
    Liu riu bóng nước liêu xiêu
    Bên sông hoa rụng nắng chiều thu phai
    Tóc dài ấm lạnh bờ vai
    Người xa xa ngái bước dài thiên di….



         
THU VỘI QUA ĐỒI

Quá lưng chừng dốc
Níu vạt mây ngàn
Buộc ngang tóc xỏa
Mùa thu lang thang…

Tóc mây nửa búi
Cúi  vẫy dã quỳ
Mây vội trôi đi
Mắt nâu ngơ ngác ..

Sâu trong đáy mắt
Nỗi nhớ mồ côi
Môi mờ tóc ướt
Người đã xa rồi !...

Gốc thông mồ côi
Đỉnh dốc chơi vơi
Nắng vàng đuổi  gió
Thu vội qua đồi…






BẠN TÔI

     Nhiều ngày bận rộn không bè bạn
     Đêm ngủ lưng chừng mộng ngả nghiêng
     Niềm vui nho nhỏ cũng say khướt
     Mây nước qua cầu, xin tự nhiên !

Mấy độ bạn về thăm chốn cũ, 
Điện thoại hò reo cũng bớt thèm :
Mấy thằng bạn học " không nên nết" 
La hét chen nhiều tiếng mày tao...

    Ôi tình bằng hữu ngày xưa ấy
    Kẻ tận trời xa nhớ dạt dào...

Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

TRANG THƠ LƯU PHÚC

VỀ TUY HÒA

Về Tuy Hòa
                 nghe dư hương thời mới lớn
Ngoài kia sóng gợn, Thu trôi
Em lâu quá chưa về thăm chốn cũ
Ta miên man từ độ bước qua đời...

Góc Duy Tân rẽ cà phê PHƯỢNG
Lá vẫn bay, mây bàng bạc nửa trời
Aó trắng chiều xưa đỏng đảnh
Chập chờn còn mãi không thôi

Có thể
       bây giờ em đang ở nửa bên kia trái đất,
Hay nơi nào trên nước Việt ( xa xôi )
Xin một lần ghé về ký ức
Tình đầu còn ngọt bờ môi

Tuy hòa bây giờ khác thuở em và tôi
Đi qua lối xưa thấy mình ngờ ngợ
Ngày mới tưng bừng phố chợ
Nhớ nhịp leng keng xe ngựa năm nào

Tôi thả hồn tìm lại vì sao
Đêm xưa ta gởi niềm mơ ước
Tình bay sau làn khói thuốc
Tuy hòa ơi !
                  Người ơi !
                               Nỗi nhớ dâng trào !

                                         

MỘT THOÁNG TUY HÒA

Mưa giăng qua tháp cổ
Cánh nhạn về lưa thưa
Ta lang thang lối xưa
Năm tháng cũ chợt về
Nối tình Xuân còn lại
Người đi còn đi mãi
Ta nghe đời gõ nhịp
Con sóng mãi thương bờ
Còi tàu đi và đến
Ráng đỏ cuối trời quê
Đã mấy năm rồi nhỉ
Từ buổi sân trường - Hè
Quay mặt lau nước mắt
Mai ta " Người nhà quê"
Em đi về nơi nớ
Vui với phía bên tê
Ta bên ni khắc khoải
Con cuốc gọi đêm Hè
Trăm năm đời vẫn thế
Sáng Tuy hòa nắng rọi
Trưa Tuy hòa gió reo
Đêm Tuy hòa sóng vỗ
Ai có còn mang theo

HÌNH NHƯ NẶNG CÁNH CHIM DI

   Con  nước sông Tiền thong thả về khơi
   Ta lãng đãng gót mòn dong ruổi
   Cuộc rượu gặp nhau mừng quen biết mới
   Chào bạn , chào em ... chào phố hiền hoà

   Đêm trăng gầy ai hát đong đưa
   Khúc cải lương mềm lòng lữ khách

   Người nghệ sĩ đã về cõi khuất
   Mà dư âm còn mãi chưa mờ
   Dâng trọn đời mình cho nghệ thuật thăng hoa
   " Bà Năm Sa Đéc"
   Tên người như tên đất

   Về Nha Mân ,ta tìm dấu tích
   Người cung vua ở lại giữa đường *
   Phận má hồng - Kiếp thuyền quyên
   Ca dao quê hương trăm năm còn lại
      " Gà nào hay bằng gà Cao Lãnh
   Gái nào bảnh bằng gái Nha Mân" *

   Ngồi bên em nhạt nắng chiều Xuân
   Con nước lớn theo tiếng kêu bìm bịp
   Từ gặp em ta thấy đời thêm đẹp
   Cánh chim di... như chớm thấy đất lành

NẪU

Nếu ngày xưa tôi dạn như bây giờ
Thì có lẽ NẪU không về với NẪU
Và hồn tôi không lạc vào hư ảo
Mà sẽ là bóng mát của đời nhau

Dẫu đi qua tròn cuộc bể dâu
Ký ức xanh vẫn còn xanh mãi
Bởi tình đầu ngây thơ vụng dại
Nên trăm năm còn lại trinh nguyên

Tôi yêu NẪU
NẪU yêu tôi
Như Adam yêu Eva buổi hồng hoang
Khi chưa ăn trái cấm

Môt đời đi qua
Một chiều hoài niệm
Nghe bước NẪU về trên phiến Thu phai
                                             
BA LĂM NĂM

Ba lăm năm

Một ngày Xuân

Cụng ly, tìm ngày xưa trong mắt

Đi ngược thời gian về thời đẹp nhất

Nửa đời trôi qua như mới ngày nào


Gặp lại nhau


Vẫn cứ gọi mày, vẫn cứ xưng tao

Vẫn cứ lanh chanh … như thời để chởm

Kể chuyện ngày xưa rí ra rí rởm

Có thằng cup cour vô rạp cine

Có thằng si tình thả bước lê thê

Đêm về làm thơ, mai không dám gởi

“ Giữa giờ chơi mang đến lại mang về”


Tuổi học trò đẹp tựa bài thơ

Bước vào đời bỗng thấy “ đời có số”

Đành rằng chung trường, chung lớp

Có người nhảy ra một bước sự nghiệp thênh thang

Có người tóc diểm màu sương vẫn lay hoay

cơm áo


Thôi !

Gác chuyện đời thường , còn nhớ nhau là quí

“ Tri túc, tri nhàn” coi vậy mà hay

Đời đã xế rồi, tay nắm bàn tay

Gởi lại trong nhau “ gừng cay muối mặn”




NÓI CHUYỆN QUÊ HƯƠNG GIỮA XỨ NGƯỜI


Đêm phương Nam, em gọi anh
Quê mình có bão
Anh nói : Quê mình là xứ bão
Miền Trung mà !
Người quê mình có sức sống bằng hai
 
Đêm phương Nam, em gọi anh
Quê mình hạn hán
Anh nói : Quê mình là cái nôi  của gió và nắng
Thời tiết bây giờ thay đổi khác xưa
Thương dân quê
Ruộng vườn thấm bao trăn trở
Được mùa mất giá
Được giá mất mùa
Hồi hộp nắng mưa
 

Anh ơi ! Đêm nay thơ Xuân ngoài ấy
Anh nói : Quê mình nhiều sông lắm núi
Sông núi cùng người phát tích văn chương
Dẫu đời thường một nắng hai sương 
Mà lòng vẫn đa sầu đa cảm
 
Bằng tất cả tự tin và cần mẫn
Người quê mình luôn khát vọng vươn lên
Bằng tâm tính đa sầu đa cảm
Người quê mình giàu bạn, giàu thơ




THA HƯƠNG NGỘ ĐỒNG MÔN

Tôi lang thang đi giữa Sài Gòn
Gặp lại bạn thời logo Nguyễn Huệ
Bên ly cafe chia nhau niềm nhớ
Nhớ quê,nhớ phố,nhớ tên đường...

Nhớ thuở đầu xanh cùng lớp chung trường
Giờ tan học áo bay pha màu nắng
Cái tuổi học trò đi qua thời chiến
Hơn kém nhau năm ba tuổi là thường
Kỷ niệm đầu đời cứ mãi vấn vương
Ranh giới mong manh " non tình nhân già tình bạn"
Giỏi toán, giỏi văn tỏ tình thì vụng
Lần lựa hoài hè đến, tiếc quá đi thôi

Đường về tương lai mỗi kẻ một nơi
Nhánh sông đời chảy sâu vào ký ức
Chiều Saigon giữa dòng người xuôi ngược
Tạm biệt nhau sau đuôi mắt học trò
                                                 
                                                      

                                                   





TRANG THƠ NGUYỄN HUY VI

NGUYỄN HUY VỊ  

  Viết tặng sinh viên ngành CĐSP Mỹ thuật ngày ra trường  


Em không là ca sỹ để cho đời si mê
Em không là nhạc sỹ vấn vương khúc tơ tình
Em gieo những nốt nhạc xinh
Duyên duyên dáng dáng bình minh cuộc đời...

Anh không là họa sỹ
Vẽ được tình mỹ nhân
Anh không là nghệ nhân
Tạc thời gian chơi vơi...

Hươ tay mấy nét khơi dòng
Vẽ cô giáo nhạc mắt trong ân tình



tặng các bạn K76 bài thơ viết năm anh em chúng ta 50 tuổi (2007)

Ngũ Thập Tri Thiên Mệnh
Năm mươi tuổi – Tuổi đời : Tri thiên mệnh !
Cuộc hành trình ta rong ruổi trường chinh
Mỗi bước đi, đâu chỉ có một mình
Bên đồng đội, anh em vững chí.
                   ***
“Tri” là  gì?
Tri là biết cuộc đời luôn rộng mở
Rất thênh thang, mà gian khó không lường;
Mới thấy đó, nhưng đâu còn ở đó
Chút miên man, bất giác vô thường!?
          ***
“Thiên” là gì ?
Thiên là trời; ban hoạ, phúc trần gian.
Giấc mộng thiên san; Cánh bướm hồng trần
Kiếp nhân sinh không chấp nhận phân vân;
Hoạ hay phúc; là anh hùng phải chọn!
          ***
“Mệnh” là gì ?
Mệnh là mạng trời riêng phú cho ta.
Dẫu khổ, vui, cứ hát khúc hoà ca,
Lòng nhân ái, từ tâm người quân tử.
Năm mươi tuổi- tuổi đời TRI THIÊN MỆNH.



Cảm tác thơ nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11-2011


Bài 1 : Nhớ ơn Thầy
(Hoạ bài thơ “Viếng thăm Thầy” của Lê Văn Học)
 Kính tặng Thầy Nguyễn Đảm
Cựu giáo viên Trường Trung Học Tổng hợp Nguyễn Huệ Tuy Hoà


Tôi nhớ ngày xưa đã học Thầy;
Minh sư thụ giáo quả thật may !
Khả tích tư duy dày trí tuệ,
Vi phân tồn tại ngộ rồng mây .
Công ơn khải đạo đường học nghiệp,
Nghĩa cử thâm sâu cuộc vui vầy .
Trọng đời tâm đức, lương sư phụ;
Cúc tửu dâng Thầy điền tuế say !
                                



Bài 2: Xướng - Họa thơ

Xướng: Vịnh Trường Nguyễn Huệ 55 tuổi
                                       Yên Lĩnh- Nguyễn Đảm

Nguyễn Huệ học đường tự khởi lai
Rồng mây cửa Võ lắm anh tài !
Kinh luân thao lược đâu chùn bước
Khoa học, văn chương há nhượng ai !
Tâm mỹ vẫn luôn gìn chẳng đổi,
Tình thâm hằng mãi nhớ không phai !
Ngôi trường, điểm tựa trong tâm thức
Của vạn môn sinh chốn vũ đài …


Họa: Vịnh Trường Nguyễn Huệ 55 tuổi
                                      Nguyễn Huy Vị

Ngũ thập ngũ niên; định tương lai !
Vinh danh Nguyễn Huệ đúc anh tài.
Bồ luân nghênh tiếp muôn hiền sĩ;
Hạo khí hồi loan được những ai ?!
Ân sư, tạc dạ lưu tâm tưởng;
Nghĩa sĩ, lòng son chẳng nhạt phai !
Viễn kiến, vững tin nền học hiệu

Hy vọng, ngày mai thượng kỳ đài !


Thơ họa mùa Xuân 
 Nguyễn Huy Vị

Giáp Ngọ trùng phùng Ngựa khứ lai
Sáu mươi năm trước nghĩ rất dài
Xoay lưng bóng Ngựa tràn qua cửa
Thấp thoáng Hồng hoa tựa Trúc mai