ĐIỆP KHÚC THỜI GIAN
CHO NGƯỜI ĐI
Nghiêng tai nghe tiếng dòng sông
Đưa tay níu cánh gió đông chớm về
Ráng chiều lưu luyến trời quê
Sương giăng đầu núi ta về với ta
Hỏi người trông giọt mưa xa
Hỏi mình trong chuỗi nhịp gà sang canh
Nợ đời mấy khúc đường quanh
Nợ đuôi mắt liếc, nợ tình phôi pha
Mấy lần đông lại thu qua
Mấy lần ta lại hỏi ta mấy mùa
Trải bao tháng nắng ngày mưa
Quê hương bóng Mẹ viết chưa tròn lời
Chìm trong tất tả ngược xuôi
Đếm bao được mất bờ môi khô dần
Lãng du qua lối phù vân
Ơn ai còn đọng một lần tương tư
LUU PHUC
CHO NGƯỜI ĐI
Tặng Đoàn Đức Hòa và nhóm nữ sinh K77 ghé thăm Sơn Hòa chiều đông 2014
Em về qua dốc Võng
Mưa có còn giăng giăng
Rời cà phê Tuổi Ngọc
Ta nghe lòng bâng khuâng
Em về lại phố đông
Ta ẩn mình với núi
Câu thơ đành viết vội
Gởi theo cánh mây hồng
Con cuốc gọi ngoài sông
Gió thoảng mùi hoa sữa
Ta treo tình đỉnh nhớ
Trường xưa buổi phượng hồng
Mai bước đời thong dong
Có khi nào nhớ núi
Thì quán xưa vẫn đợi
Tình xưa vẫn còn nồng
LUU PHUC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét