TRANG THƠ CỦA LỚP ĐÀN ANH NHỚ VỀ TUY HÒA
TUY HOÀ QUÊ CŨ
Diệp Thế Hùng 2006
Diệp Thế Hùng 2006
Tuy Hoà yêu dấu, Tuy Hoà ơi.
Lòng vẫn như xưa chẳng đổi dời
Lâu quá không về thăm quê cũ
Tôi còn cứ hẹn mãi mà thôi
Tuy Hoà đẹp lắm, Tuy Hoà ơi
Tháp Nhạn hiên ngang đứng giữa trời
Cạnh nước Đà Rằng gờn gợn sóng
Gió nồm thổi nhẹ cánh buồm trôi
Tuy Hoà thương nhớ, Tuy Hoà ơi
Là chỗ tôi yêu thuở thiếu thời
Tôi nhớ rừng dương đầy cát trắng
Dọc bờ biển vắng, nắng chiều rơi
Tuy Hoà thơ ấu, Tuy Hoà ơi
Mùi đất hương xưa vẫn nhớ hoài
Tôi thích mưa rào rơi lộp bộp
Trên hàng cây chuối cuối vườn tôi
Tuy Hoà mơ mộng, Tuy Hoà ơi
Thuở bé tôi chưa hiểu cuộc đời
Thường tựa gốc dừa mơ với mộng
Êm đềm ngày tháng, tháng ngày trôi
Tuy Hoà tha thiết, Tuy Hoà ơi
Dạo ấy tôi yêu chẳng ngỏ lời
Không biết những người tôi yêu đó
Bây giờ lưu lạc ở đâu rồi
Tuy Hoà quê cũ, Tuy Hoà ơi
Chỉ sợ nơi xưa đã đổi rồi
Chỉ sợ khi về thăm nơi ấy
Mang niềm thất vọng suốt đời thôi.
"Bài tạ lỗi cùng Tuy Hòa" - Thơ Nguyên Cẩn
Thôi nếu mai có về qua phố cũ,
Ta bước đi cho kịp với thời gian, Năm tháng nặng trên vai gầy lụ khụ, Vẫn yêu đời tha thiết đến miên man,
Thôi chớ trách nếu như ta quá vội,
Tuy Hòa ơi, núi Nhạn gọi sông Đà, Ta cánh chim một đời bay đã mỏi, Dưới phương trời cố quận ngóng mây xa
Thôi chớ trách bởi cuộc đời quá rộng,
Đêm ngắn dần mà mộng chẳng dài thêm, Hãy ngồi lại mặc ngoài kia gió lộng, Mặc sóng trào, con nước hóa dịu êm,
Em cứ trách một lần cho mãi mãi,
Hôm nay đây mai mốt đã xa rồi, Sao sống lại những ngày xưa bé dại? Cho em về hoa sẽ nở trong tôi,
Tuy Hòa ơi, thăm thẳm những chiều trôi...
|
Thơ Tạ Lỗi Tuy Hòa
Nguyễn Đăng Trình
hơn bốn mươi xuân chưa về tết Tuy Hòa!
dẫu không ít lần ngang qua miền kỷ niệm [hồi 60 bỏ Quãng vào tạm cư] chẳng phải không còn người thân quen nào chẳng phải sợ những tia nhìn phụ rẫy... giả dụ bạn bè dồi dạt hết
tôi cũng vẫn còn nguyên núi Nhạn sông Đà
còn con đường Trần Hưng Đạo
từ công viên Diên Hồng dài ra tới biển
và dăm bảy nụ tình hôi sữa
những năm đầu mùa trung học
không dễ nguôi quên...
trên những chuyến xe khuya
ngược xuôi qua phố tháp đang giêng
nghe mùa xuân rưng rưng từng ngấn nhớ
tôi muốn tan tôi xuống phố Tuy Hòa
hôn lên từng vuông ký ức
lặng thầm xanh màu đôi lứa xưa xa
những ấn - nga - liễu - tùng... hàng xóm
những vân - loan - đào - đồng - oanh - hảo... chung trường
những ngọc - mai - đường... [chị ] hơn vài ba lớp
giờ biển rừng... tươi héo... về đâu?!...
hoặc sẽ hoặc không gặp lại các em
bằng cách nào trái tim cũng run lên thăn thắt
nỗi đau của loài chim phiêu trú
cuối mùa thiên di mất dấu cánh rừng về...
phân vân... phân vân và phân vân
gần nửa đời mười phương rong rảo
tôi vẫn là tôi trăm phần trăm lỗi với Tuy Hòa
chỉ vì quá đỗi yêu thương
chỉ vì rất mực nâng niu
mà đâm ra sợ mất
miền thiên đường rất thật
dưới vòm trời trăng mật bốn mùa thơ...
NỖI NHỚ TUY HÒA
HOÀNG NGUYÊN CHƯƠNG 1972
Một chút nắng vàng thôi cũng đủ .
Để thương để nhớ lại Tuy Hoà .
Chiều nay bước giữa lòng đô thị .
Cứ ngỡ ai chờ nơi chốn xa. Cứ ngỡ Chóp Chài xanh đáy mắt
Đá Bia mây phủ trắng nghìn lau
Cầu hăm mốt nhịp còn soi bóng . Núi Nhạn – sông Đà vẫn có nhau . Cứ ngỡ đâu đây hồn cổ tháp Biển trời, sông núi, gió quê hương . Phố xưa lấp lánh mùa trăng cũ . Nơi thuở ban đầu biết vấn vương
Giờ đã xa xôi miền đất Phú .
Mơ hồ nỗi nhớ nắng phương Nam . Người ơi có hiểu chiều hoang vắng … Từ độ ga đời phủ khói lam . Người có theo mây về dĩ vãng . Xin đừng ghé xuống vũng hồn ta Hãy về ngõ phố, dòng sông cũ Để thấy bên lòng dấu cỏ hoa. · |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét